- Sở Tài nguyên và Môi trường TP HCM đề xuất giảm hạn mức đất ở được công nhận tại một số khu vực.
- Đề xuất này nhằm tăng nguồn thu ngân sách từ các khoản thuế đất và phí liên quan.
- Chuyên gia nhận định rằng, mặc dù đề xuất có thể gây thiệt thòi cho một số hộ dân, nhưng nó sẽ không ảnh hưởng lớn đến dân sinh và giúp tăng nguồn thu ngân sách nhà nước.
Sở Tài nguyên và Môi trường TP HCM đã trình bày đề xuất giảm hạn mức đất ở được công nhận không phải đóng tiền sử dụng đất khi chuyển mục đích sử dụng, áp dụng cho các hộ sử dụng đất trước ngày 15/10/1993 tại một số khu vực. Cụ thể, tại TP Thủ Đức và các quận 7, 12, Bình Tân, hạn mức giảm từ 200 m2 xuống còn 160 m2; các khu vực nông thôn thuộc huyện Bình Chánh, Hóc Môn, Củ Chi, Nhà Bè và Cần Giờ từ 300 m2 xuống không quá 250 m2; và khu quy hoạch phát triển đô thị từ 250 m2 xuống còn 200 m2.
Theo quy định mới, nếu hộ gia đình, cá nhân sở hữu diện tích đất vượt quá hạn mức mới sẽ phải đóng thêm thuế, phí cho phần diện tích vượt quá này. Điều này có nghĩa là, các hộ dân sẽ phải đóng nhiều tiền hơn nếu họ muốn chuyển đổi mục đích sử dụng đất nông nghiệp sang đất ở.
Lý do cho sự điều chỉnh này, theo Sở Tài nguyên và Môi trường, là do tốc độ đô thị hóa mạnh mẽ tại các khu vực như TP Thủ Đức và một số quận khác, tạo nhu cầu cao cho việc sử dụng đất xây dựng nhà ở. Ông Võ Hồng Thắng, Giám đốc đầu tư tại DKRA Group, và ông Đinh Minh Tuấn, Giám đốc tại Property Guru Việt Nam, cũng nhấn mạnh rằng sự điều chỉnh này sẽ giúp tăng nguồn thu ngân sách và đảm bảo tính công bằng trong sử dụng đất đai.
Dù vậy, sự điều chỉnh này cũng mang lại một số thách thức cho những hộ gia đình, cá nhân có nhu cầu chuyển đổi một lượng lớn đất nông nghiệp sang đất ở, vì họ sẽ phải đối mặt với chi phí thuế và phí cao hơn. Để thực hiện quyết định này một cách khoa học và công bằng, các chuyên gia đề xuất cần có thống kê chi tiết về số lượng người dân được hưởng chính sách này và nguồn thu từ tiền sử dụng đất trong và ngoài hạn mức.
Sự điều chỉnh hạn mức đất ở tại TP HCM là một bước đi quan trọng, nhằm cân bằng lợi ích giữa người dân và ngân sách nhà nước, đồng thời phản ánh nhu cầu thực tế của việc quản lý và sử dụng đất đai trong bối cảnh đô thị hóa nhanh chóng.